Chào mừng các bạn đến với Forum 4ALL - Tiếng Nhật Cho Mọi Người. Tiếng Nhật Cho Mọi Người ra đời với mong muốn sẽ là nơi để mọi người quy tụ cùng nhau học hỏi, thư giãn và Kết Nối đam mê Tiếng Nhật, là nơi cung cấp những kiến thức Tiếng Nhật hay và bổ ích Chắp cánh những ước mơ được bay cao và bay xa hơn. Chúc các bạn luôn hạnh phúc và thành công trong cuộc sống.
Chú ý
» Hãy đăng ký hoặc đăng nhập để có thể xem toàn bộ nội dung các chuyên mục. » Xin xem phần nội quy và trợ giúp để biết cách sử dụng diễn đàn. » Rất mong tìm kiếm trước khi đặt câu hỏi. » Yêu cầu viết tiêu để cụ thể rõ ràng. Không sử dụng ngôn từ thiếu văn hóa trên diễn đàn. » Báo danh hoặc tìm kiếm nick chat tại đây.
Chào Mừng các bạn các bạn đãy đến với diễn đàn chúng mình
Chào mừng Khách viếng thăm đã trở lại!Số bài viết của bạn: 1
x-Hoạt Động Của Diễn đàn-xChủ đề: 439Bài gởi: 706Thành viên: 129Ngày hoạt động: 4413Woa ! bạn https://tiengnhatchomoinguoi.forumvi.com/u129 là mem mới nhất nha! Có gì giúp đỡ chỉ giáo bạn ấy nghen!
x-------------------------------------------------------------------x
Đến từ : Thái BìnhTổng số bài gửi : 218Điểm Và Danh Tiếng : 450 Thanks : 50Join date : 19/04/2012
Thành Viên- quanghung_10742-
Hiện đang:
Đến từ : Thái Bình Tổng số bài gửi : 218 Điểm Và Danh Tiếng : 450 Thanks : 50 Join date : 19/04/2012
Tiêu đề: Gửi lại tuổi 20!
Gửi lại tuổi 20!
(Dân trí) - Tôi gửi lại tuổi 20 một chút gì để nhớ, một chút gì để mong. Tôi bận rộn và hối hả để bon chen với nhịp sống đời thường, nhanh quá, vội vã quá! Tôi đã để tuổi hai mươi trôi qua tự lúc nào! Tuổi hai mươi của tôi đã đi qua mà chưa làm được những dự định hay những gì tôi đã có kế hoạch vạch ra trước khi bước sang tuổi hai mươi.
Hai mươi tuổi, tôi có quyền được sống, được yêu, được cho và được nhận. Nhưng tôi tự vấn lòng mình: tôi đã sống như thế nào khi tôi ở tuổi hai mươi, ở tuổi hai mươi, tôi đã yêu làm sao? Tôi đã cho được gì và nhận được những gì?
Ảnh minh hoạ (nguồn VTV6)
* * * Ở vào tuổi đó, cái độ tuổi mà người ta vẫn gọi là thời xuân trẻ với nhiều khát vọng lớn lao và những ước mơ cháy bỏng, tôi cố gắng sống để theo kịp bước đi của xã hội thời đại mới. Cuộc sống mới đã tôi luyện cho tôi cách sống vội vàng cuống quýt, tôi cũng nhận thấy mình trở thành con người tồi tệ tự lúc nào!
Tôi thầm ghen tỵ khi đứa bạn thân có được những gì mà mình mong muốn, tôi dẫm đạp lên đầu của những người sau tôi để bước đi, tôi ích kỷ không muốn người khác hơn mình, tôi bỏ cuộc khi thấy mình đã quá mệt mỏi và không đủ tự tin… Tôi tự hỏi vì sao mình lại như thế, vì cuộc sống thời đại mới như thế hay là chính con người tôi đã thay đổi? Giá như tôi không ích kỷ với người bạn của mình thì tôi đã có một tình bạn tuyệt vời và tôi sẽ gặt được nhiều niềm vui hơn nữa. Giá như tôi tự bước đi trên đôi chân của mình mà không dẫm đạp lên những người bạn của tôi thì cuộc sống của tôi sẽ có nhiều người quan tâm hơn nữa, giá như tôi không bỏ cuộc và nắm lấy cơ hội của chính mình, giá như tuổi hai mươi của tôi quay lại để tôi làm lại những gì tôi không làm được, tôi lấy lại những gì đã mất… * * * Tình yêu tuổi hai mươi của tôi cũng có đủ màu sắc và hương vị của cuộc sống, và nó cũng đủ những gia vị tình yêu: một chút ngọt ngào của hai trái tim hạnh phúc, một tình cảm mãnh liệt, mặn mà sôi nổi như vị của muối, một chút cay khi tôi đang ghen, hay nêm một vị đắng khi tình yêu rời bỏ. Vậy tại sao tình yêu lại rời bỏ tôi? Là vì người yêu của tôi không rộng lòng tha thứ hay là vì tôi hờn dỗi quá nhiều? Phải chăng, nếu tôi ít hờn dỗi ít đi, tôi vị tha nhiều hơn thì tình yêu tuổi hai mươi của tôi sẽ tốt hơn phải không? Tôi thầm trách mình giá như ngày đó, tôi không để cho anh chờ đợi tôi dưới những cơn mưa dài, tôi không để người tôi yêu phải bực dọc về tôi, giá như ngày đó tôi nắm tay anh thật chặt để anh mãi không vuột khỏi tầm tay tôi, để rồi tôi bây giờ tiếc nuối và khổ đau khi tình yêu tuổi hai mươi rời xa tôi mãi mãi. * * * Tuổi hai mươi, tôi cũng cho đi rất nhiều. Tôi “cho” bạn tôi những câu chuyện nhàm chán đến mức không chịu nổi của tôi, cho bạn tôi những lo lắng khi tôi xa nhà, cho bạn tôi những thất vọng khi không thực hiện lời hứa của mình. Tôi cho đi những nỗi buồn và sầu tủi, chỉ giữ lại những niềm vui cho riêng bản thân. Hai mươi tuổi tôi chưa hề cho bố tôi một câu nói ngắn gọn với ba từ “con yêu bố”, tôi cũng chưa từng tặng mẹ tôi một nụ hôn yêu thương ngọt ngào. Và tôi nhiều buồn phiền và rắc rối đến nỗi dành chúng cho bố mẹ của tôi. Tôi xót xa khi trên bàn tay chai sạn của bố tôi đã nhiều vết đồi mồi và đau đớn khi đôi vai mỏng manh của mẹ tôi ngày một yếu đi! Vậy sao khi ở tuổi hai mươi, tôi đã không làm được gì cho những người thân yêu của mình lại còn đòi hỏi ở họ những gì chứ? Tôi trách bố mẹ tôi, khi tôi đang sống ở tuổi hai mươi với bao nhiêu kế hoạch và dự định, họ không cho tôi nổi một chiếc xe máy để bằng bạn bằng bè, tôi giận những người sinh ra tôi đã không dành cho tôi những gì người ta có, mà suốt ngàychỉ là những câu nói mà tôi cho là vô nghĩa và lẩm cẩm.
Đến từ : Giao Thủy-Nam ĐịnhTổng số bài gửi : 330Điểm Và Danh Tiếng : 901 Thanks : 82Join date : 19/04/2012Age : 31
Thành Viên- congsontran_dhxd-
Hiện đang:
Đến từ : Giao Thủy-Nam Định Tổng số bài gửi : 330 Điểm Và Danh Tiếng : 901 Thanks : 82 Join date : 19/04/2012 Age : 31
Đến từ : Giao Thủy-Nam Định
Tổng số bài gửi : 330
Điểm Và Danh Tiếng : 901
Thanks : 82
Join date : 19/04/2012
Age : 31
Tiêu đề: Re: Gửi lại tuổi 20!
Woa ! Very good!!!! Tuổi 20! Đã qua nay còn đâu?
comment fb Kết nối FB
Like bài viết..............
Gửi lại tuổi 20!
*Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.** Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.** Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.*Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.