Hôm nay,lại một ngày chầm chậm trôi qua ...
Thời gian đến và đi như là chiếc bóng...
Em lại nhớ anh giữa lòng cô đọng...
Không thiết tha gì kiếp sống bon chen ....
Thiên hạ vẫn vui cười khắp cả thế gian...
Nhưng ở trong em chỉ bẽ bàng cay đắng...
Một nỗi buồn rơi vào hồn rất nặng...
Chỉ biết thở dài theo tháng ngày trôi .....
Anh bây giờ có được một ngày vui...
Anh có nở nụ môi cười rạng rỡ ..???
Hay những lo âu giữa lòng nhân thế ...
Cho ánh mắt sầu như thể mùa thu ????
Em lặng thầm trong vũ trụ buồn thiu....
Một chút nắng ngoài sân không mang nhiều hơi ấm..
Nên tâm linh dường như còn rất lạnh ...
Muốn ngủ một giấc dài trút bỏ gánh sầu đi ........
Một cuộc đời người , mấy cuộc tình si ???
Sao nỗi nhớ vẫn dậy thì sống mãi ...
Em cũng muốn lãng quên sao lòng tê tái ...
Như nhát dao tình còn đọng lại trăm năm ....
Em muốn trở về con phố cũ hỏi thăm..
Người anh trai tháng năm nào đâu đó ...
Có được yên vui giữa cuộc đời tạm bợ ...
Hay trở trăn nhiều những tối canh thâu ???
Trời bây giờ trời đã chớm sang đông ...
Chút gió lạnh đầu mùa heo hắt quá ....Bất chợt
nhớ nhau trên những giòng thơ lạ ...
Đến dịu dàng ....nhưng vất vã tim em ........
Giữa cuộc đời thường mình đuổi bắt loanh quanh ....
Em mệt mỏi hóa thành thân tượng đá ...
Giữa sự đúng , sai cuộc đời vất vả ..
Chỉ biết vô tình quên bỏ thời gian...
Em muốn một ngày ta thật sự gần hơn..
Để gắng hiểu những dỗi hờn câm nín ...
Để xây lại niềm tin để ươm mầm hi vọng ...
Đi suốt cuộc đời dẫu giấc mộng chưa yên ..
Em muốn một ngày miệng ngậm trái ăn năn ..
Cắn vỡ nát thử xem còn vị đắng nào hơn nữa ...
Cho tinh thể , tế bào em giẫy giụa ....
Có thể vết thương lòng từ đó thôi đau .....