Đời khép kín, tâm tư thầm lặng,
Tình phút giây đằng đẵng ngàn thu.
Nỗi lòng tuyệt vọng không bờ,
Nín thinh, người ấy đâu ngờ tình ta.
Than ôi dù có qua bên cạnh,
Nàng chẳng hay cô quạnh một mình.
Đường đời mà gã thư sinh,
Tay không, chẳng dám tỏ tình cầu xin.
Tính trời bẩm người hiền nết dịu,
Nàng thản nhiên trên nẻo đường trần.
Chẳng nghe thổn thức dưới chân,
Những lời tha thiết muôn vàn nhớ thương.
Người thục nữ cương thường trọn vẹn,
Chữ tiết trinh chẳng thẹn má hồng.
Thơ ta lơ đãng đọc xong,
Hỏi rằng: "Ai đó ở trong thơ này?"